Những kỷ niệm với xe đạp tuổi thanh xuân 3

Những kỷ niệm với xe đạp tuổi thanh xuân

 Giống như hầu hết mọi người, lần đầu tiên tôi tiếp xúc với môn thể thao này hay là sớm đã nhìn thấy nhóm các tay đua được trang bị đẹp mắt lướt trên TV.

Lúc đầu tôi làm quen với xe đạp và tôi không hiểu biết gì nhiu.

Những kỷ niệm với xe đạp tuổi thanh xuân .  Tôi có chiếc xe đạp đầu tiên là lúc tôi lên trung học. Tôi thấy rằng những học sinh xung quanh tôi có cái gọi là ” xe đua” và tôi rất ngưỡng mộ. Bố mẹ vì tôi đã mua một chiếc xe đạp leo núi Coach. Mặc dù bây giờ có vẻ rất cũ, ngay cả những bức ảnh cũng không còn lưu lại, nhưng vào thời điểm đó, điu tôi thích nhất là đi lang thang với chiếc xe đạp yêu quý của mình.

Nhưng theo những hiểu biết của tôi v nó, chiếc xe đạp leo núi 1000 tệ này nhanh chóng không còn thỏa mãn tôi. Tôi muốn nâng cấp tốc độ từ 21 lên 27 và tôi muốn nâng cấp từ phanh chữ V lên phanh đĩa. Nhiu nhất chắc khoảng một năm, sau khi tôi đạt được tiến bộ đáng kể trong một k thi, tôi đã nói với bố mẹ rằng mong muốn của tôi là đổi một chiếc xe khác!

Những kỷ niệm với xe đạp tuổi thanh xuân 3

Kỷ niệm đẹp với chiếc xe đạp

Tôi đến cửa hàng Giant địa phương và lấy chiếc xe đạp leo núi được trưng bày ngay cửa kính mà không chút do dự. Giá của nó là 4700, số tin này đđể khiến tôi nổi bật ở trường vào thời điểm đó. Tôi có thể khóa chết hoặc có thể điu chỉnh líp, phanh đĩa thủy lực siêu mạnh khiến tôi càng đam mê môn thể thao này hơn.

– Do kích thước tương đối nhỏ, có TALON trục yên dài và lớn

Thay đổi để thi đấu, năm lớp 12 phấn đấu

Có thể bạn cũng quan tâm:  Mẹo bảo dưỡng và sửa chữa xe đạp điện hằng ngày

Và sự thay đổi thực sự của tôi từ Kỵ Du đảng chuyển sang Lạp Xa đảng vào năm lớp 11. Vào thời điểm đó, tôi đã tham gia một số hoạt động đạp xe, tôi không hài lòng với tốc độ trung bình khoảng 25, vì vậy tôi bắt đầu chú ý đến việc rèn luyện thể chất trong thời gian rảnh rỗi.

Trong thời gian đó, tôi bắt đầu chú ý đến Tour de France và bắt đầu tiếp xúc với những chiếc xe đạp đường trường. Vào thời điểm đó, “cản gió” có ở khắp mọi nơi phía bắc và phía nam và Bành VU Yến anh hùng đã khiến tôi cảm thấy từ trái tim rằng: sự khác biệt giữa xe đạp và cá mặn là gì?Tình cờ có lần tôi tìm thấy web đạp xe ở Mỹ. Từ trang mạng này, tôi biết được thế giới bên ngoài tuyệt vời như thế nào. Trong thời gian đó chính là năm lớp 12, cho dù có hàng núi bài thi đang chất đống, hay phải thức dậy lúc 6 giờ sáng mỗi ngày và ngủ lúc 12 giờ đêm, điu đó không ngăn được tình yêu của tôi đối với việc đạp xe.Thỉnh thoảng tôi v nhà vào lúc 11 giờ tối và có lúc phải vội vã bỏ dở bài tập v nhà chưa xong. Tôi thực sự muốn nhanh chóng kết thúc một ngày khô khan buồn tẻ của năm học lớp 12. Nhưng khi tôi lén lút lấy chiếc điện thoại di động giấu dưới gầm giường lên và nhìn thấy những báo cáo v các giải đấu xe đạp trường đại học, trái tim tôi thắp lên một ngọn lửa hy vọng. Tôi tin chắc rằng tương lai đang chờ đợi tôi.

Sau khi có kết quả thi đại học, mợ tôi cảm thấy tôi đã có một bài kiểm tra tốt và quyết định thưởng cho tôi một món quà. Tôi không cần suy nghĩ lin nói, tôi muốn một chiếc xe đạp đường trường. Nhưng tôi lại thấy hơi ngại khi muốn chiếc QAQ quá đắt và cuối cùng đã chọn một ZGL không tồi do Trung Quốc sản xuất, giá của toàn bộ chiếc xe 56 yard là 5999.

Có thể bạn cũng quan tâm:  Tại sao nên mua xe đạp mini Nhật tại Nghĩa Hải

Nói thật, ngoại trừ khung xe các chỗ khác đu cần thay ( _ ), vì vậy một sinh viên năm nhất như tôi thìđó là lịch sử nâng cấp xe đạp đáng buồn. Đầu tiên, tôi nhận được một cặp bánh xe leo núi DT r23 từ bạn của tôi. Cảm giác lớn nhất của tôi là thủy lĩnh nhẹ hơn nhiu so với con dao nhôm lớn phía trước.

Những kỷ niệm với xe đạp tuổi thanh xuân 2

Những ký ức với xe đạp của tôi

 

Tiếp theo là bánh răng, bộ tay cầm, yên xe và bộ líp truyn thống được thay thế và tôi không hài lòng với điu này. Tôi nhận ra rằng tác động lớn nhất đến hiệu suất đạp xe là bộ bánh xe, vì vậy tôi bắt đầu thay bánh xe, từ bánh xe bằng nhôm đến dao cacbon cạnh nhôm cao 50 khung , lại đến dao carbon cao 38 khung, từ lốp mở sang lốp ống, sau khi thử nghiệm tất cả các bộ bánh xe, cuối cùng đãđi đến kết luận rằng yếu tố ảnh hưởng lớn nhất đến tốc độ là chân.

Bảng mã GPS tất nhiên bắt buộc phải nâng cấp

Sau một cuộc đua đường dài, eo của tôi đã bị tổn thương bởi con đường không bằng phẳng và tôi đã cóý tưởng thay bộ khung bn. Thanh xuân của cuộc đời chỉ có một, vì vậy nó thay lin thay! Sau khi nhìn thấy chiếc xe LOOK 765 rất đẹp ở Mouyu, sau hai ngày tôi đã có nó.Chiếc xe bn thực sự thoải mái, độ cứng hướng chéo lớn hơn nhiu so với khung cản gió trước đó, còn cóđó là…mà không nói nữa, tôi vẫn còn một khoản nợ %> _ <%.

Giấc mơ xe đạp của tôi

Xe đạp là một môn thể thao tiểu chúng ở Trung Quốc nhưng điu này không ngăn được tình yêu của tôi dành cho nó. Tôi rất may mắn rằng thời đại tôi sống, môn thể thao đạp xe đã phát triển nhanh chóng ở Trung Quốc. Lấy Thiểm Tây làm ví dụ, cơ bản mỗi tuần đu có một hoặc hai cuộc đua xe nghiệp dư được tổ chức.

Có thể bạn cũng quan tâm:  Hai yếu tố chính ảnh hưởng đến tuổi thọ pin: Động cơ và bộ sạc

Còn các sinh viên đại học tại các trường đại học Thiểm Tây là một lực lượng chủ yếu trong hoạt động đi xe đạp này. Tôi rất vui khi có thể làm những gì tôi thích cùng một nhóm lớn những người cùng chí hướng.Từ việc tham gia câu lạc bộ đạp xe của trường, đến việc thành lập liên đoàn xe đạp Đại học Thiểm Tây, rồi đến việc tự mình quản lý và phát triển hội. Mặc dù quá trình này rất khó khăn, nhưng nhìn thấy ngày càng nhiu người tham gia cùng chúng tôi, tôi cảm thấy rằng những nỗ lực của mình không phải là vô ích, thanh xuân của tôi trôi qua trên những vòng xe là màu sắc như vậy.

Quốc gia xe đạp lớn

Mặc dù Trung Quốc là một quốc gia xe đạp lớn, nhưng môn thể thao đạp xe vẫn còn một chặng đường dài cần đi qua. Thể thao là biểu hiện của sức mạnh toàn diện của một quốc gia. Tôi tin rằng một ngày nào đó, đạp xe thể thao của Trung Quốc cũng sẽ thuộc top đầu thế giới. Những người yêu thích đạp xe sẽ được nhiu người hiểu và ủng hộ hơn. Vào ngày đó, tôi có thể tự hào nói: “Tuổi trẻ của tôi, tôi đã cống hiến cho môn thể thao tuyệt vời này”.

Cuối cùng là phương châm của tôi: Người làm khoa học và kỹ thuật không muốn trở thành kỹ sư thì không phải là một tay đua giỏi.

Để lại bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *